Chuyện linh tinh về nước Ấn (Phần 1)

 1/ Cậu bạn cùng phòng làm việc

Hồi làm việc bên Ấn Độ, ở thành phố Hyderabad, mình
hay họp luôn trong phòng làm việc chung, vì việc đặt một phòng họp là không dễ,
số lượng nhân viên nhiều, mà phòng họp thì ít. Các nhóm khác cũng thường xuyên
họp trong phòng hợp chung như mình. 

Giọng mình vốn dĩ to khỏe, chắc cũng làm
phiền người khác (nhưng cũng chỉ như các nhóm khác mà thôi). Một hôm, sau cuộc
họp, một bạn đi đến hỏi mình có thể vô phòng riêng họp không, vì giọng mình to
quá…Mình ậm ừ cho qua, có hơi ấm ức, vì có nhiều người còn mở loa to điếc tai
ồn ào hơn mình sao bạn không nói. 

Mấy tuần sau, mình vẫn ngồi họp tại chỗ, vì chả thấy
bạn ấy. Vô tình không để ý, một hôm có bạn ấy. và thấy bạn ấy tiến lại gần, hic
hic…Mình nghĩ chắc là bạn lại càm ràm mình ồn ào đây. 

Nhưng thật bất ngờ, bạn
lại hỏi thăm mình sống bên Ấn thế nào, có quen không. Mấy bữa sau lại cho mình
đồ ăn, là cái bánh gì đó ở quê bạn. Bữa khác lại cho mình ít muối vừng… 🙂
Bữa khác lại cho mình cái bánh gì ở đền thờ. Ah, ra là muốn làm quen với
mình à.

NhimBlog  Ban Hang Rong
Một người bán hàng rong



2/ Lễ Holi

Cái tình cảm của mình dành cho Ấn
cũng kỳ, mà tình cảm người Ấn dành cho mình cũng lạ. Cái xứ gì rau cỏ k
hông nhiều, đồ
ăn dở ẹt, bụi mù ngoài đường mà mình lại nhớ.

Vào dịp gần lễ Holi, vào mùa xuân, còn được gọi là lễ hội sắc màu hay lễ
hội chia sẻ tình yêu, mình sẽ được các bạn Ấn Độ nhắc, gửi tin nhắn chúc phúc
bảo mình
nhớ trét màu lên các bạn Vietnam nha. Mình bảo thôi để mình kể về lễ Holi thôi,
chứ trét lên chắc bị oánh (câu này chỉ nghĩ, chứ không có nói ra, kha kha…).

NhimBlog Holi
Tung bột màu trong lễ Holi

Lễ Holi, mình được chứng kiến bên
Ấn, người ta trét các thứ bột màu lên người nhau, càng nhiều càng vui hay sao
đó. Mình nhìn họ cũng thấy vui, dù nhủ thầm thôi đùng trét lên mình (vì đang trên đường đến chỗ làm). Mà
lại chặc lưỡi, lỡ có bị trét
cũng không sao
, vì thấy vui. 

Mình nhớ
hôm đó người ta tổ chức hát hò nhiều lắm. Mãi tận đâu gần 12h đêm mà vẫn còn
một đám hát inh ỏi ngay trước nhà mình. Chủ nhà cuối cùng phải ra nói để người
ta đi chỗ khác để còn ngủ.

NhimBlog Boi bot mau len mat le Holi

Bôi bột màu lên mặt trong lễ Holi

Truyện cười : Một lần ăn bánh

Bài nghe : Cái tên và vận mệnh cuộc đời

Cùi Bí xanh, vỏ dưa chuột, cháo đậu đỏ = Thuốc giảm cân hiệu quả

3/Đời sống hàng ngày

Ở vùng Hyderabad, nước nhiều
vôi.
Đun nước xong hôm sau là thấy lóng trắng. Thế nên răng người họ chắc, khỏe và trắng. Cả các bạn từ phương bắc tới hàm răng cũng trắng đẹp

Họ ăn cả trầu nữa, nhiều hàng bán trầu lắm, nhưng không thấy cau. 

Điện ở đây thỉnh thoảng lại
cúp, tuần vài lần, nhất là vào mùa hè, khi nắng nóng, tiêu thụ điện lên cao.

Mà người Ấn lạ lắm nhen, trời nắng và nóng, họ vẫn đi đầu trần, không ai đội nón cả. Mình hỏi thì
họ nói văn hóa như thế, họ quen rồi. 

Trời mưa họ cũng điềm tĩnh, không ba chân
bốn cẳng chạy trú mưa. Chẳng thấy ai mặc áo mưa cả! Họ cứ hứng mưa
, mặc kệ ướt thế đấy, thật là lạ.

NhimBlog Nụ cười của người bán lá cà ry trong chợ
Nụ cười của người bán lá cà ry trong chợ

Người dân Ấn đa phần ăn chay từ bé đến lớn, hoặc ăn gia cầm (chủ yếu
là gà). Các con vật như heo, bò rất ít người ăn. Về mặt này họ tiến bộ hơn phần
đông còn lại của thế giới đấy chứ (?).  

Nhìn những người ăn chay trường từ bé, họ vẫn bình
thường khỏe mạnh, thậm chí béo tốt hơn
mình. Điều đó chứng tỏ cơ thể đáp ứng rất tốt. Đâu cần phải
giết con vật khác để có năng lượng cho mình
.

Có lẽ mình ở nơi hẻo lánh, mình chả thấy ai để ý nếu mình mặc đồ nhăn thế
nào, miễn là nó kín. Chả thấy kiểu tóc có gì quan trọng, vì thấy cứ gọn gàng là
được. Giày dép thì khỏi nói, có dép mà đi là được. 
Có hôm vô trung tâm, cũng
thấy kiểu này kiểu nọ, có lẽ họ cũng có để ý đó, nhưng chắc họ chả để ý đến
mình, nên khỏe lắm.
 

Ấy nhưng mà một
hôm mình mặc áo dài, kiểu áo truyền thống ở Việt Nam, lúc mặc cái áo khoác (vì
trời lạnh) thì không sao. Khi mình bỏ áo khoác ra là đồng nghiệp nữ nói liền
:”Chi ơi, mặc áo khoác vô đi, áo của mày …mỏng quá”!!! 

Hoặc một hôm mình mặc
váy, dài quá đầu gối, mà không mặc vớ da chân là đủ làm nhốn nháo cả phòng làm
việc!
 

4/Một lần cắt tóc

Một hôm cần phải cắt tóc, mà thấy quanh nhà chỉ có tiệm cắt tóc nam, chỉ
toàn đàn ông đi ra đi vô. Hỏi đồng nghiệp nữ thì mấy cổ …không biết do không
cắt tóc! Mấy cổ sùng đạo lắm, chỉ cắt tóc khi hiến tóc cho …thần. 

Vừa cần phải
cắt tóc, vừa cũng muốn trải nghiệm cắt tóc ở Ấn nó thế nào, nên hôm đó, sau khi
đứng ngó 5ph ngoài tiệm, mình quyết định bước vào, yêu cầu cắt ngắn tóc, đúng
kiểu. 

Anh thợ gật gù, mà sau này mình biết là không hiểu mình nói gì! Anh ta
lia kéo qua 4, 5 đường, biến tóc mình từ tém nhật thành cái mủm dừa rồi bảo
xong! Hết đâu 20 rupee (cỡ 7k VNĐ). Chắc là tiền nào của nấy rồi!

Nhím tiểu thư

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *