Sự kiên nhẫn
Không hiểu, cái tài khoản facebook đó, ai thêm
mình và mình thêm ai và chấp nhận lúc nào, mà feeds hiện lên toàn thơ là thơ!
Lâu ngày không tương tác, đăng gì lên cũng chỉ thấy vài like gà nhà, dù gần 5k
bạn.
Mấy ngày đầu, mình đi tương tác trở lại, đọc mệt
xỉu toàn thơ với thơ. Không thấy “bạn thơ” nào like trở lại. Mình quyết định là
ai đăng thơ hơn 200 like là mình ẩn 30 ngày.
Sau 3 ngày, vẫn hiện lên feeds của mình toàn
thơ, vẫn không có “bạn thơ” like trở lại. Mình quyết liệt hơn. Ai đăng thơ hơn
100 like thì mình bỏ theo dõi luôn, vì chắc họ cũng không thấy mình mà hi vọng
like với còm.
Tình hình khá hơn chút, đã hiện lên một số chuyện
đời, một số chuyện tâm sự và hoa cảnh. Đúng là ít phải đọc thơ hơn, nhưng vẫn
còn nhiều. Dù mình cũng là thể loại thích thơ, nhưng sự kiên nhẫn của mình thì
cứ giảm dần theo thời gian.
Giảm đến mức thấy thơ là dị ứng luôn! Vừa nãy,
định ra quyết định cứ hễ đăng thơ là bỏ theo dõi! Thấy có hơi quyết liệt quá,
vì mình cũng vẫn thỉnh thoảng thơ với thẩn.
Kết luận là, cái gì dù hay, dù thích, thì lâu
lâu một ít, chứ không là chết ngộp.
Mà đó, ứng xử đúng là đôi lúc tùy thuộc tâm trạng
con người ta lắm, chứ có phải tại bản chất câu chuyện đâu!
Chuyện không của riêng ai mà!
Nhím lèm bèm.