Có bao giờ
bạn từng thổn thức trước những vì sao, vì một vì sao khác ra đi?
Những tia
sáng lấp lánh qua đêm đen, là những tia sáng hi vọng chiếu rọi cho biết bao tâm
hồn thơ mộng, những kẻ cô đơn.
“Hai vì sao
lạc” năm xưa, có lúc thật gần nhau, rồi lại lạc lối, chưa từng gặp gỡ lại nhau,
liệu ánh sáng của chúng có bao giờ giao nhau? Thật sự có ý nghĩa chăng?
Đêm nay, các
ngôi sao lấp lánh trên bầu trời mang gì lại cho tâm hồn bạn ?
Khi một vì
sao tắt, ánh sáng của nó dù có chạm đến hành tinh này trong nhiều năm sau đó,
có gợi biết bao hoài niệm, thì ngôi sao đó cũng đã chết rồi.
Khi một vì
sao tắt, bạn tưởng như mình cũng trở thành bóng đêm hòa cùng ngôi sao đó hay
chăng ? Bạn thấy mình cô đơn ở một phương trời lạ chăng? Dù tưởng như thế nào, kéo dài bao lâu, thì mặt
trời đã sáng soi bao lần. Đã bao lần bạn e sợ ánh nắng chói chang của một ngày
mới ? Đã là đủ. Hãy để vì sao tắt. Hãy bước dưới ánh mặt trời và mỉm cười trong
ngày mới.